Ngày 27/9, Hội nghị Liên hợp quốc về Thương mại và Phát triển (UNCTAD) đã công bố Báo cáo các nước kém phát triển nhất năm 2021 cho thấy việc phát triển năng lực sản xuất ở các nước kém phát triển nhất (LDC) là cần thiết để thúc đẩy khả năng ứng phó, phục hồi sau các cuộc khủng hoảng như dịch COVID-19, và hướng tới sự phát triển bền vững.
UNCTAD định nghĩa năng lực sản xuất là “các nguồn lực sản xuất, khả năng kinh doanh và liên kết sản xuất cùng xác định năng lực của một quốc gia trong việc sản xuất hàng hóa và dịch vụ, cho phép quốc gia đó tăng trưởng và phát triển”.
Báo cáo cho biết phát triển năng lực sản xuất cho phép các nước nghèo nhất trên thế giới thúc đẩy chuyển đổi cơ cấu kinh tế, từ đó sẽ giúp giảm nghèo và đẩy nhanh tiến độ hướng tới các Mục tiêu Phát triển Bền vững của Liên hợp quốc (SDGs). Tuy nhiên, để đạt được các mục tiêu phát triển bền vững đòi hỏi đầu tư và chi tiêu lớn, vượt xa khả năng tài chính của các nước LDC.
Tổng thư ký UNCTAD Rebeca Grynspan cho biết: “Ngày nay các nước LDC nhận thấy mình đang ở một thời điểm quan trọng. Họ cần sự hỗ trợ quyết định từ cộng đồng quốc tế để phát triển năng lực sản xuất và năng lực thể chế để đối mặt với những thách thức truyền thống và thách thức mới như cuộc khủng hoảng COVID-19 và biến đổi khí hậu”.
Báo cáo cho biết: Tăng trưởng kinh tế mạnh mẽ ở các nước LDC kể từ giữa những năm 1990 nhìn chung không đủ để giải quyết sự khác biệt về thu nhập dài hạn của họ với phần còn lại của thế giới. Trong hai thập kỷ qua, chỉ một số ít các nước phát triển kém phát triển đã cho thấy một số dấu hiệu đáng khích lệ về sự chuyển đổi cơ cấu mới bắt đầu và những cải thiện năng suất có ý nghĩa.
Triển vọng đối với các nước phát triển kém phát triển là ảm đạm. Sau cuộc khủng hoảng sức khỏe, kinh tế và xã hội do đại dịch COVID-19 gây ra, các nước này năm 2020 đã trải qua mức tăng trưởng tồi tệ nhất trong khoảng ba thập kỷ. Báo cáo cho biết cuộc khủng hoảng COVID-19 đã làm nổi rõ những thiếu sót về thể chế, kinh tế và xã hội trong con đường phát triển của hầu hết các nước kém phát triển.
Báo cáo cho biết đại dịch đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến các nước kém phát triển do giảm khả năng phục hồi và giảm khả năng phản ứng với cú sốc COVID-19 và hậu quả của nó. Khả năng phục hồi hạn chế của các nước LDC được phản ánh trong tỷ lệ tiêm chủng COVID-19 thấp của họ, vì chỉ có 2% dân số của họ đã được tiêm chủng, so với 41% ở các nước phát triển.
Báo cáo của UNCTAD cho biết nhu cầu tài chính của các nước LDC để đạt được các mục tiêu phát triển bền vững là khó khăn, đặc biệt là đối với các mục tiêu liên quan đến chuyển đổi cơ cấu. Để huy động đủ nguồn tài chính phát triển, các nước LDC sẽ cần tăng cường năng lực tài khóa, tăng cường huy động nguồn lực trong nước và nâng cao hiệu quả của chi tiêu công. Tuy nhiên, điều này sẽ không đủ.
Báo cáo cho biết: Cộng đồng quốc tế có vai trò thiết yếu trong việc hỗ trợ các nước kém phát triển trong nỗ lực huy động nguồn tài chính phù hợp cho nhu cầu phát triển bền vững của họ.
UNCTAD kêu gọi tăng cường đầu tư vào năng lực nhà nước và năng lực sản xuất ở các nước LDC vì cuộc khủng hoảng COVID-19 và tốc độ phục hồi toàn cầu không đồng đều với hai tốc độ đang nổi lên có nguy cơ làm đảo ngược nhiều thành tựu phát triển khó giành được ở các nước này. Hầu hết các nước kém phát triển sẽ mất vài năm để phục hồi mức Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) bình quân đầu người mà họ đã có vào năm 2019./.