Thuở các em làm gì có Sunsilk
Khi gội đầu chỉ toàn dùng bồ kết
Mùi vị quê hương thắm vào trong máu thịt
Tỏa hương thơm thơm ngát đồng quê
Suối nước trong xanh xõa tóc buổi trưa hè
Sau những giờ bám đường bụi mù bom đạn.
Hai mươi bốn tháng bảy năm sáu tám
Tóc mười em cháy sém bởi bom thù
Chiến công em ghi mãi ngàn thu
Em sống mãi cùng quê hương đất nước
Nơi tiên cảnh em vẫn cầm gương, lược
Để tóc em xanh mướt với thời gian
Để tóc em thơm cỏ nội hoa ngàn
Nơi em nằm gió thổi mơn man
Hoa bồ kết tỏa hương thơm ngào ngạt
Đồi Đồng Lộc bốn mùa thông hát
Bồ kết quả sây (sai) mặc sức em gội đầu
Để lòng em bớt nỗi lo âu
Thiếu bồ kết khi đầu em tóc rối
Trước tượng đài lòng anh se lại
Bồ kết hiên ngang sống mãi với thời gian.