Việt Nam mỗi năm lãng phí 3 tỷ USD vì không tái chế hết rác thải nhựa

Theo báo cáo của Tổ chức Tài chính Quốc tế (IFC) và Ngân hàng Thế giới, ước tính Việt Nam lãng phí gần 3 tỷ USD mỗi năm vì không tái chế hết rác thải nhựa từ sinh hoạt. Còn chất thải hữu cơ ước tính lãng phí hơn 30 tỷ USD mỗi năm khi gần 70% không được tái chế.
rac-thai-nhua-03-1710039733.jpg
Trong những năm qua, tiêu thụ nhựa ở Việt Nam liên tục tăng trưởng khoảng 15% mỗi năm. (Ảnh minh họa)

Mỗi năm Việt Nam tiêu thụ khoảng 6,2 triệu tấn nhựa

Trong vài thập kỷ qua, Việt Nam đã chứng kiến tốc độ đô thị hóa và phát triển kinh tế nhanh chóng đã góp phần thay đổi mô hình sản xuất và tiêu dùng cũng như gia tăng các nguồn thải. Tổng lượng rác thải hàng năm đã tăng gấp đôi trong vòng 15 năm qua và dự báo sẽ tăng từ 27 triệu tấn năm 2018 lên 54 triệu tấn vào năm 2030. Rác thải đã đến lúc phải được nhìn nhận dưới góc độ nền kinh tế rác.

Theo ông Hoàng Đức Vượng - Chủ tịch Chi hội Nhựa tái sinh Việt Nam, trong những năm qua, tiêu thụ nhựa ở Việt Nam liên tục tăng trưởng khoảng 15% mỗi năm. Hiện nay, tổng sản lượng ngành nhựa khoảng 25 tỷ USD, xuất khẩu năm 2023 khoảng 4,5 tỷ USD. Theo ước tính mỗi năm Việt Nam tiêu thụ khoảng 6,2 triệu tấn nhựa. Điều này cũng đồng nghĩa với lượng rác thải nhựa thải ra rất lớn cần phải xử lý.

Lượng rác thải nhựa này đang một phần (nhựa có giá trị) đang được thu gom bởi hàng vạn chị em ve chai tái chế ở hang nghìn làng nghề. Việc tái chế này đang gây ra ô nhiễm thứ cấp. Xã hội chúng ta mới lo đến tiêu dùng chứ chưa lo đến việc xả thải.

rac-thai-nhua-01-1710039721.jpg
Rác là thứ bỏ đi, nếu rác phải chôn lấp hay đốt đi, nhưng rác có thể biến thành tiền nếu như được xử lý bằng công nghệ. (Ảnh minh họa)

Rác là thứ bỏ đi, nếu rác phải chôn lấp hay đốt đi, nhưng rác có thể biến thành tiền nếu như được xử lý bằng công nghệ. Rác được xử lý hiệu quả là khi tỷ lệ tái chế ở mức cao nhất nhằm thúc đẩy kinh tế tuần hoàn, đồng thời giảm thiểu tác động ô nhiễm môi trường.

Một doanh nghiệp đang đầu tư xử lý rác thải bằng công nghệ cho biết, với mức giá trần từ 350.000 - 410.000 đồng xử lý 1 tấn rác, theo quy định hiện nay, lợi nhuận mang lại rất đáng để đầu tư. Một mảnh đất rất màu mỡ nhưng không phải muốn là được, tuy nhiên rất khó để thuyết phục một nhà đầu tư thừa nhận điều này.

"Với quan điểm và kinh nghiệm mà chúng tôi đã thực hiện ở nhiều địa phương, chi phí nhà nước trả từ 18 - 20 USD đảm bảo được chi phí khấu hao, chi phí đầu tư xây dựng, chi phí nhân công, chi phí vật liệu sản xuất chung. Còn lợi ích của doanh nghiệp phụ thuộc hoàn toàn vào khả năng phân loại, khả năng làm chủ công nghệ và khả năng biến tài nguyên từ rác trở thành thứ có ích và có giá trị kinh tế", doanh nghiệp đầu tư xử lý rác thải bằng công nghệ chia sẻ.

Với công suất xử lý khoảng 300 tấn mỗi ngày, mỗi tháng, nhà máy xử lý rác thải sẽ thu về hơn 1.300 tấn vi sinh, 450 tấn hạt nhựa và số còn lại là gạch. Giá phân khoảng 3 triệu đồng/tấn, giá hạt nhựa khoảng 10 triệu đồng/tấn, chưa kể số gạch được tái sử dụng trong các hoạt động xây dựng khác của doanh nghiệp. Có thể thấy rác đã đem lại một số tiền không nhỏ. Đây mới chỉ là quy mô ở một nhà máy. Ở góc nhìn rộng về kinh tế tuần hoàn, nhiều ý kiến cho rằng rác còn là cơ sở bền vững cho phát triển nông nghiệp hữu cơ trong tương lai.

Rác thải sẽ thành hàng hóa nếu tái chế hiệu quả

Lượng hữu cơ trong rác thải sinh hoạt hiện nay chiếm khoảng 70%. Những giải pháp giải quyết số lượng phụ phẩm nông nghiệp và rác hữu cơ tại các đô thị sẽ góp phần giảm thiểu ô nhiễm môi trường, giảm gánh nặng xử lý rác thải. Đồng thời, việc tận dụng nguồn tài nguyên này, còn góp phần thúc đẩy sản xuất phân bón hữu cơ tại các nhà máy và các hộ gia đình.

Quản lý rác thải đóng vai trò quan trọng trong việc tuân thủ các mục tiêu kinh tế tuần hoàn, là điều cần thiết cho một nền kinh tế tuần hoàn hợp lý nhằm chuyển đổi nhu cầu của mỗi một quốc gia theo hướng môi trường bền vững và không có chất thải.

Hiện nay, cả nước có 2 nhà máy xử lý rác bằng công nghệ đốt phát điện đã đi vào hoạt động ở Cần Thơ và Hà Nội. Riêng Cần Thơ, tỷ lệ xử lý được khoảng 80%, còn lại vẫn phải mang đi chôn lấp. Hà Nội mới triển khai được hơn 4 tháng, đánh giá hiệu quả như thế nào vẫn còn cần thời gian.

Còn rộng hơn, đối với nhiều nước trên thế giới, rác thải được xem là nguồn tài nguyên quý giá, trong khi ở Việt Nam, việc xử lý rác thải bằng công nghệ còn rất hạn chế.

Luật Bảo vệ môi trường quy định rác thải phải phân loại tại nguồn, nhưng phân loại xong sau đó xử lý, sản xuất, tái chế ra sao? Việc quản lý, sử dụng đầu ra của sản phẩm tái chế như thế nào? Đây là những vấn đề đặt ra đối với xử lý rác ở các địa phương. Việc triển khai các biện pháp xử lý rác thải theo phương thức hiện đại thay thế dần biện pháp chôn lấp lạc hậu là hết sức cần thiết.

Rác thải chỉ có thể xử lý triệt để khi được phân loại tại nguồn. Việc làm này sẽ góp phần tạo nguồn nguyên liệu cho hoạt động tái chế, giảm tải áp lực trong khâu thu gom, xử lý rác thải. Theo Luật Bảo vệ môi trường, việc phân loại rác bắt đầu triển khai từ đầu năm 2022, hiện nay một số địa phương trên cả nước cũng đang thực hiện phân loại rác tuy nhiên, để thu được nguồn lợi kinh tế lớn từ rác, ngoài phân loại cần phải áp dụng công nghệ.

rac-thai-nhua-02-1710039802.jpg
Việc triển khai các biện pháp xử lý rác thải theo phương thức hiện đại thay thế dần biện pháp lạc hậu là hết sức cần thiết. (Ảnh minh họa)

Hiện có 5 mô hình xử lý rác thải phổ biến ở Việt Nam, bao gồm: đốt rác phát điện; xử lý chất thải rắn sinh hoạt thành phân vi sinh; chôn lấp; điện khí hóa và đốt rác thông thường, tuy nhiên chưa có quy định cụ thể về thẩm định công nghệ xử lý chất thải rắn, cũng như chưa khuyến cáo công nghệ xử lý rác thải sinh hoạt để áp dụng. Do đó các địa phương còn gặp nhiều lúng túng khi lựa chọn công nghệ xử lý rác thải sinh hoạt.

Cơ chế, chính sách chưa cụ thể, đây cũng là vấn đề đặt ra, khiến chính quyền địa phương và doanh nghiệp gặp vướng mắc trong đầu tư xử lý rác thải bằng công nghệ. Vì vậy, việc xử lý rác không có đường đi rõ ràng, mà mới chỉ dừng lại ở việc nêu khuyến khích đầu tư, xã hội hóa.

"Ở nhiều nước, câu chuyện rác là hợp tác công tư PPP, tức là phối giữa công và tư. Trong rác có phần của tư và phần của công nên đây là câu chuyện chúng ta phải lưu ý là huy động nguồn lực của nhà nước và tư nhân, nhưng phải rành mạch về cơ chế. Nhà nước công làm gì, tư làm gì... Ví dụ công họ đầu tư cho hạ tầng, tư là họ xử lý, phải đầu tư vốn rồi kết hợp... Rác có những thứ thuộc về chung, ví dụ như rác ngoài đường không thuộc về ai, nhưng rác của hộ gia đình là của tư của doanh nghiệp, của tư, vậy hợp tác công tư là nhiều nước vận dụng, mang lại hiệu quả", PGS.TS. Nguyễn Thế Chinh, Viện trưởng Viện chiến lược, chính sách tài nguyên và môi trường, Bộ Tài nguyên và Môi trường, cho hay.

Trung bình mỗi năm, Việt Nam thải ra khoảng 25 triệu tấn rác thải sinh hoạt. Nguồn tài nguyên vô cùng lớn này có tận dụng được triệt để giá trị của rác thải hay không, điều đó phụ thuộc vào việc thúc đẩy chính sách của bộ, ngành liên quan và tăng cường đầu tư của các địa phương. Mô hình kinh tế tuần hoàn hướng tới tái tạo chất thải, sử dụng chất thải ngành này làm đầu vào nguyên liệu sản xuất của ngành khác sẽ góp phần giảm thiểu ô nhiễm, hướng tới tăng trưởng xanh và bền vững./.

Bình Nguyên